doantribinh
Active member
- Tham gia ngày
- 29/7/24
- Bài viết
- 7,980
- Reaction score
- 1
- Điểm
- 38
Bệnh viện hiếm muộn **IUI sau 10 ngày – Hy vọng và những chờ đợi**
10 ngày kể từ khi con dâu tôi làm IUI, trong lòng tôi có bao nhiêu nỗi niềm, bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn. Là một người mẹ, tôi đã chứng kiến con trai và con dâu mình trải qua bao ngày tháng khó khăn, với bao lo lắng và khát khao có được đứa con, mà chẳng mấy ai ngoài gia đình chúng tôi hiểu hết được. Từ khi nghe về việc họ bị hiếm muộn, tôi chỉ biết lặng thầm cầu nguyện và mong chờ một phép màu sẽ đến.
Con trai tôi và con dâu vốn yêu thương nhau thắm thiết, nhưng sau hơn ba năm cưới, họ vẫn chưa có con. Chúng tôi đã thử nhiều cách, từ thăm khám bác sĩ, thay đổi chế độ ăn uống, đến cả việc chăm chỉ nghỉ ngơi, nhưng vẫn không thể có được tin vui. Chúng tôi đã từng hi vọng vào những lần thăm khám, nhưng mỗi lần bác sĩ bảo không có gì bất thường lại càng khiến lòng người thêm chán nản.
Tình cờ, một lần con dâu tôi tình cờ nghe được lời chia sẻ của một người bạn, về một bệnh viện chuyên hỗ trợ sinh sản nổi tiếng tại Sài Gòn. Tôi nhớ hôm ấy, con dâu về nhà, với ánh mắt ngập tràn hy vọng, đưa cho tôi cuốn sách nhỏ về bệnh viện này. Con trai tôi nghe thấy vậy cũng tỏ ra rất quyết tâm. Chúng tôi, gia đình tôi, từ đó đã quyết định sẽ tìm đến sự giúp đỡ của Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn.
Ngày họ đến bệnh viện, tôi chẳng biết n Chi Phí Làm IUI ói gì ngoài lời động viên. Tôi vẫn nhớ ánh mắt con dâu tôi lo lắng, vừa đi vừa dặn dò: “Mẹ ơi, con sẽ cố gắng”. Tôi chỉ biết nắm tay con và mong rằng đừng có gì là trở ngại.
Ngày ấy, tôi không hiểu hết được những gì các bác sĩ làm, nhưng con dâu tôi nói về phương pháp IUI (thụ tinh nhân tạo). Điều đó khiến tôi thêm phần yên tâm, vì ít nhất, con dâu tôi đã tìm được sự giúp đỡ từ những người có chuyên môn. Sau khi làm IUI, họ phải chờ đợi kết quả, và tôi cứ như đếm từng ngày, từng giờ. Cả nhà đều không thể ngừng lo lắng. Nhưng rồi tôi nhận ra, sự đợi chờ này là một phần của hành trình. Không có sự thay đổi nào mà không phải đánh đổi.
Trong những ngày đầu sau IUI, tôi thấy con dâu rất cẩn thận, không hề ăn uống hay làm gì ảnh hưởng đến sức khỏe. Chúng tôi chỉ còn biết giữ niềm hy vọng và cầu nguyện mỗi ngày. Tôi dặn lòng phải kiên nhẫn, dù trong lòng có đôi chút lo lắng.
10 ngày trôi qua, là một cột mốc nhỏ trong một hành trình dài đầy thử thách. Hôm qua, con dâu tôi gọi tôi ra ngoài sân, bảo rằng bác sĩ đã thông báo rằng cơ thể cô ấy đang có những dấu hiệu tích cực. Con trai tôi nghe tin cũng đã không kìm được vui mừng. Chúng tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tôi biết rằng đó mới chỉ là một bước đầu. Cái mà chúng tôi cần không chỉ là sự hy vọng, mà là niềm tin vào tương lai. Dù kết quả cuối cùng có ra sao, chỉ cần cả gia đình cùng nhau cố gắng, thì mọi thứ sẽ ổn.
Nhìn lại, tôi cảm thấy hạnh phúc vì đã đưa con trai và con dâu đến đúng nơi, nơi có những bác sĩ tận tâm, có nXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
10 ngày kể từ khi con dâu tôi làm IUI, trong lòng tôi có bao nhiêu nỗi niềm, bao nhiêu cảm xúc lẫn lộn. Là một người mẹ, tôi đã chứng kiến con trai và con dâu mình trải qua bao ngày tháng khó khăn, với bao lo lắng và khát khao có được đứa con, mà chẳng mấy ai ngoài gia đình chúng tôi hiểu hết được. Từ khi nghe về việc họ bị hiếm muộn, tôi chỉ biết lặng thầm cầu nguyện và mong chờ một phép màu sẽ đến.
Con trai tôi và con dâu vốn yêu thương nhau thắm thiết, nhưng sau hơn ba năm cưới, họ vẫn chưa có con. Chúng tôi đã thử nhiều cách, từ thăm khám bác sĩ, thay đổi chế độ ăn uống, đến cả việc chăm chỉ nghỉ ngơi, nhưng vẫn không thể có được tin vui. Chúng tôi đã từng hi vọng vào những lần thăm khám, nhưng mỗi lần bác sĩ bảo không có gì bất thường lại càng khiến lòng người thêm chán nản.
Tình cờ, một lần con dâu tôi tình cờ nghe được lời chia sẻ của một người bạn, về một bệnh viện chuyên hỗ trợ sinh sản nổi tiếng tại Sài Gòn. Tôi nhớ hôm ấy, con dâu về nhà, với ánh mắt ngập tràn hy vọng, đưa cho tôi cuốn sách nhỏ về bệnh viện này. Con trai tôi nghe thấy vậy cũng tỏ ra rất quyết tâm. Chúng tôi, gia đình tôi, từ đó đã quyết định sẽ tìm đến sự giúp đỡ của Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn.
Ngày họ đến bệnh viện, tôi chẳng biết n Chi Phí Làm IUI ói gì ngoài lời động viên. Tôi vẫn nhớ ánh mắt con dâu tôi lo lắng, vừa đi vừa dặn dò: “Mẹ ơi, con sẽ cố gắng”. Tôi chỉ biết nắm tay con và mong rằng đừng có gì là trở ngại.
Ngày ấy, tôi không hiểu hết được những gì các bác sĩ làm, nhưng con dâu tôi nói về phương pháp IUI (thụ tinh nhân tạo). Điều đó khiến tôi thêm phần yên tâm, vì ít nhất, con dâu tôi đã tìm được sự giúp đỡ từ những người có chuyên môn. Sau khi làm IUI, họ phải chờ đợi kết quả, và tôi cứ như đếm từng ngày, từng giờ. Cả nhà đều không thể ngừng lo lắng. Nhưng rồi tôi nhận ra, sự đợi chờ này là một phần của hành trình. Không có sự thay đổi nào mà không phải đánh đổi.
Trong những ngày đầu sau IUI, tôi thấy con dâu rất cẩn thận, không hề ăn uống hay làm gì ảnh hưởng đến sức khỏe. Chúng tôi chỉ còn biết giữ niềm hy vọng và cầu nguyện mỗi ngày. Tôi dặn lòng phải kiên nhẫn, dù trong lòng có đôi chút lo lắng.
10 ngày trôi qua, là một cột mốc nhỏ trong một hành trình dài đầy thử thách. Hôm qua, con dâu tôi gọi tôi ra ngoài sân, bảo rằng bác sĩ đã thông báo rằng cơ thể cô ấy đang có những dấu hiệu tích cực. Con trai tôi nghe tin cũng đã không kìm được vui mừng. Chúng tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tôi biết rằng đó mới chỉ là một bước đầu. Cái mà chúng tôi cần không chỉ là sự hy vọng, mà là niềm tin vào tương lai. Dù kết quả cuối cùng có ra sao, chỉ cần cả gia đình cùng nhau cố gắng, thì mọi thứ sẽ ổn.
Nhìn lại, tôi cảm thấy hạnh phúc vì đã đưa con trai và con dâu đến đúng nơi, nơi có những bác sĩ tận tâm, có nXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Chủ đề cùng chuyên mục