doantribinh
Active member
- Tham gia ngày
- 29/7/24
- Bài viết
- 7,836
- Reaction score
- 1
- Điểm
- 38
Bệnh viện nam học **Sau IUI Không Có Biểu Hiện Gì: Một Câu Chuyện Từ Người Mẹ**
Con dâu của tôi, Lan, luôn là cô gái kiên cường và mạnh mẽ. Nhưng khi tôi nhìn thấy cô ấy ngồi đó, đôi mắt trống rỗng và tay siết chặt chiếc bút, không còn niềm vui như xưa, lòng tôi không khỏi xót xa. Cả gia đình chúng tôi đã chứng kiến quá nhiều tháng ngày lo lắng, mong mỏi. Cứ mỗi lần Lan và con trai tôi, Minh, thực hiện một lần IUI (thụ tinh nhân tạo trong tử cung), họ lại chuẩn bị tâm lý cho kết quả. Nhưng rồi, mỗi lần ấy, sự chờ đợi trở nên vô vọng, không có một biểu hiện gì để chứng tỏ có sự thay đổi, dù chỉ là một chút.
Câu chuyện về gia đình con trai tôi không phải là một câu chuyện hiếm. Một số người nói rằng, khi thử IUI không có triệu chứng gì, có thể là dấu hiệu của thất bại. Nhưng tôi, với vai trò của một người mẹ, không thể chỉ ngồi nhìn và để nỗi buồn ấy làm nặng lòng con tôi. Tôi không thể chỉ biết an ủi bằng những lời nói sáo rỗng, rằng "cứ bình tĩnh, rồi sẽ có con". Những tháng qua, Minh và Lan đã thử, cố gắng và kiên nhẫn, nhưng vẫn không có kết quả. Chẳng lẽ tất cả chỉ là một cuộc hành trình vô nghĩa?
Tôi đã bắt đầu tìm hiểu nhiều hơn về tình trạng hiếm muộn, về các phương pháp điều trị. Tôi lặng lẽ lướt qua những bài viết, tham gia các diễn đàn, và đọc về sự khắc nghiệt mà các cặp vợ chồng phải IUI trải qua khi đối mặt với vấn đề sinh sản. Rồi một hôm, khi đang trò chuyện với bạn bè, tôi nghe nói về **Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn**. Đây là một nơi nổi tiếng với đội ngũ bác sĩ chuyên môn cao và thiết bị hiện đại, chuyên hỗ trợ các cặp vợ chồng gặp khó khăn trong việc có con. Một người bạn cũng đã gửi gắm hy vọng vào đó và đã có kết quả thành công. Cảm giác như có ánh sáng cuối đường hầm.
Ngay lập tức, tôi đưa thông tin này cho Minh và Lan. Sau một cuộc hẹn với bác sĩ tại Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn, chúng tôi được hướng dẫn thực hiện một số xét nghiệm cần thiết. Con trai tôi và Lan đều rất lo lắng, nhưng cũng đã sẵn sàng. Tôi hiểu nỗi lo lắng ấy. Dẫu sao, đối với con tôi, việc tìm ra lý do vì sao họ chưa thể có con là một sự giải tỏa, dù kết quả có như thế nào đi nữa.
Sau khi thực hiện các xét nghiệm và được bác sĩ tư vấn cụ thể, chúng tôi mới thật sự hiểu rằng sự im lặng sau lần IUI không có nghĩa là thất bại. Đôi khi cơ thể chúng ta không bộc lộ ngay lập tức những dấu hiệu rõ ràng. Bác sĩ đã giải thích rằng mỗi người phụ nữ có cơ địa khác nhau, và một chu kỳ IUI có thể không tạo ra những triệu chứng dễ nhận biết như buồn nôn, đau bụng hay mệt mỏi. Đó không phải là dấu hiệu của thành công hay thất bại, mà chỉ là quá trình tự nhiên của cơ thể.
Lan đã dần lấy lại tinh thần, không còn lo sợ rằng mỗi tháng lại trôi qua mà không có dấu hiệu gì. Dù kết quả cuối cùng ra sao, chúng tôi biết rằng họ đã làm mọi thứ có thể. Và quan trọng hơn, XEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Con dâu của tôi, Lan, luôn là cô gái kiên cường và mạnh mẽ. Nhưng khi tôi nhìn thấy cô ấy ngồi đó, đôi mắt trống rỗng và tay siết chặt chiếc bút, không còn niềm vui như xưa, lòng tôi không khỏi xót xa. Cả gia đình chúng tôi đã chứng kiến quá nhiều tháng ngày lo lắng, mong mỏi. Cứ mỗi lần Lan và con trai tôi, Minh, thực hiện một lần IUI (thụ tinh nhân tạo trong tử cung), họ lại chuẩn bị tâm lý cho kết quả. Nhưng rồi, mỗi lần ấy, sự chờ đợi trở nên vô vọng, không có một biểu hiện gì để chứng tỏ có sự thay đổi, dù chỉ là một chút.
Câu chuyện về gia đình con trai tôi không phải là một câu chuyện hiếm. Một số người nói rằng, khi thử IUI không có triệu chứng gì, có thể là dấu hiệu của thất bại. Nhưng tôi, với vai trò của một người mẹ, không thể chỉ ngồi nhìn và để nỗi buồn ấy làm nặng lòng con tôi. Tôi không thể chỉ biết an ủi bằng những lời nói sáo rỗng, rằng "cứ bình tĩnh, rồi sẽ có con". Những tháng qua, Minh và Lan đã thử, cố gắng và kiên nhẫn, nhưng vẫn không có kết quả. Chẳng lẽ tất cả chỉ là một cuộc hành trình vô nghĩa?
Tôi đã bắt đầu tìm hiểu nhiều hơn về tình trạng hiếm muộn, về các phương pháp điều trị. Tôi lặng lẽ lướt qua những bài viết, tham gia các diễn đàn, và đọc về sự khắc nghiệt mà các cặp vợ chồng phải IUI trải qua khi đối mặt với vấn đề sinh sản. Rồi một hôm, khi đang trò chuyện với bạn bè, tôi nghe nói về **Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn**. Đây là một nơi nổi tiếng với đội ngũ bác sĩ chuyên môn cao và thiết bị hiện đại, chuyên hỗ trợ các cặp vợ chồng gặp khó khăn trong việc có con. Một người bạn cũng đã gửi gắm hy vọng vào đó và đã có kết quả thành công. Cảm giác như có ánh sáng cuối đường hầm.
Ngay lập tức, tôi đưa thông tin này cho Minh và Lan. Sau một cuộc hẹn với bác sĩ tại Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn, chúng tôi được hướng dẫn thực hiện một số xét nghiệm cần thiết. Con trai tôi và Lan đều rất lo lắng, nhưng cũng đã sẵn sàng. Tôi hiểu nỗi lo lắng ấy. Dẫu sao, đối với con tôi, việc tìm ra lý do vì sao họ chưa thể có con là một sự giải tỏa, dù kết quả có như thế nào đi nữa.
Sau khi thực hiện các xét nghiệm và được bác sĩ tư vấn cụ thể, chúng tôi mới thật sự hiểu rằng sự im lặng sau lần IUI không có nghĩa là thất bại. Đôi khi cơ thể chúng ta không bộc lộ ngay lập tức những dấu hiệu rõ ràng. Bác sĩ đã giải thích rằng mỗi người phụ nữ có cơ địa khác nhau, và một chu kỳ IUI có thể không tạo ra những triệu chứng dễ nhận biết như buồn nôn, đau bụng hay mệt mỏi. Đó không phải là dấu hiệu của thành công hay thất bại, mà chỉ là quá trình tự nhiên của cơ thể.
Lan đã dần lấy lại tinh thần, không còn lo sợ rằng mỗi tháng lại trôi qua mà không có dấu hiệu gì. Dù kết quả cuối cùng ra sao, chúng tôi biết rằng họ đã làm mọi thứ có thể. Và quan trọng hơn, XEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Chủ đề cùng chuyên mục