doantribinh
Active member
- Tham gia ngày
- 29/7/24
- Bài viết
- 8,361
- Reaction score
- 1
- Điểm
- 38
Bệnh viện hiếm muộn **IUI Sau 3 Ngày: Hy Vọng Mới Đến Từ Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản**
Con trai tôi, Hùng, và con dâu Thu Hà đã cưới nhau hơn bốn năm rồi, nhưng niềm vui làm cha mẹ vẫn mãi là một giấc mơ xa vời. Chúng nó yêu nhau từ hồi còn đại học, tình yêu đẹp như trong những bộ phim lãng mạn, chẳng ai nghĩ rằng họ sẽ phải đối mặt với những thử thách lớn đến vậy. Nhưng khi sự mong mỏi có con mãi không thành, tôi thấy lòng mình đau đớn. Con tôi là người sống có trách nhiệm, không hề có thói quen buông thả. Vậy mà, cứ tưởng chỉ cần kiên nhẫn, rồi cũng có ngày chúng nó sẽ trở thành ba mẹ, ai ngờ điều đó lại quá khó khăn.
Khi gia đình biết tin họ bị hiếm muộn, thật lòng tôi không thể tin được. Lúc đó, tôi nghĩ rằng sự thiếu may mắn chỉ là tạm thời. Nhưng thời gian trôi qua, hy vọng cũng dần phai nhạt. Hàng tháng, Hà cứ đếm từng ngày, từng giờ, chờ đợi, nhưng đến cuối cùng, kết quả vẫn là một con số không. Những lần thử thai âm tính khiến con dâu tôi thất vọng, rồi dần dần, cô ấy chẳng còn sức để cười, để nói chuyện nữa. Mỗi lần như vậy, tôi lại cảm thấy nỗi buồn như chực vỡ òa trong lòng.
Bắt đầu từ lúc đó, tôi đã quyết định không thể ngồi yên và chờ đợi. Tôi bắt đầu tìm kiếm mọi thông tin có thể về vấn đề hiếm muộn. Có lần tôi ngồi đọc sách, lướt web, và thậm chí tham gia các nhóm chia sẻ kinh nghiệ Bơm IUI m của những người từng đối mặt với tình trạng tương tự. Sau một thời gian, tôi phát hiện ra một khái niệm mà trước đó tôi chưa từng nghe qua: IUI, hay còn gọi là thụ tinh nhân tạo. Thật sự tôi không biết nhiều về nó, nhưng tôi nhận thấy đó là một lựa chọn đáng để thử.
Một buổi tối, sau khi tìm hiểu kỹ về các cơ sở hỗ trợ sinh sản, tôi đã đưa con trai và con dâu đến Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Đến đó, tôi cảm nhận được một không khí khác biệt so với những gì tôi hình dung trước đây. Mọi thứ ở đây rất chuyên nghiệp, nhưng lại rất gần gũi và dễ chịu. Tôi cảm nhận được sự tận tâm từ đội ngũ bác sĩ và nhân viên y tế. Họ không chỉ là những người giỏi về chuyên môn mà còn thực sự hiểu cảm giác của những cặp đôi hiếm muộn. Điều đó làm tôi cảm thấy yên tâm phần nào.
Con trai và con dâu tôi gặp bác sĩ điều trị, người đã chỉ cho họ từng bước chi tiết và nhẹ nhàng hướng dẫn cách thức để thực hiện phương pháp IUI. Tôi không hiểu rõ hết về quy trình, nhưng có thể thấy rằng sự kết hợp giữa y học hiện đại và một chút kỳ vọng của con người đã khiến họ cảm thấy tự tin hơn rất nhiều. Những ngày sau đó, con trai tôi, Hùng, luôn đi bên cạnh con dâu, ân cần chăm sóc và an ủi. Chính sự quan tâm và tinh thần lạc quan đó giúp Thu Hà tìm lại niềm tin.
Ba ngày sau khi thực hiện IUI, tôi thấy con dâu có vẻ lo lắng hơn bình thường. Họ đã quyết định thử thai để xem liệu có sự thay đổi nào không. Tôi biết đó là một thời gian đầy căng thẳng với cả gia đình, nhưng cũng là lúc hy vọng trỗXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Con trai tôi, Hùng, và con dâu Thu Hà đã cưới nhau hơn bốn năm rồi, nhưng niềm vui làm cha mẹ vẫn mãi là một giấc mơ xa vời. Chúng nó yêu nhau từ hồi còn đại học, tình yêu đẹp như trong những bộ phim lãng mạn, chẳng ai nghĩ rằng họ sẽ phải đối mặt với những thử thách lớn đến vậy. Nhưng khi sự mong mỏi có con mãi không thành, tôi thấy lòng mình đau đớn. Con tôi là người sống có trách nhiệm, không hề có thói quen buông thả. Vậy mà, cứ tưởng chỉ cần kiên nhẫn, rồi cũng có ngày chúng nó sẽ trở thành ba mẹ, ai ngờ điều đó lại quá khó khăn.
Khi gia đình biết tin họ bị hiếm muộn, thật lòng tôi không thể tin được. Lúc đó, tôi nghĩ rằng sự thiếu may mắn chỉ là tạm thời. Nhưng thời gian trôi qua, hy vọng cũng dần phai nhạt. Hàng tháng, Hà cứ đếm từng ngày, từng giờ, chờ đợi, nhưng đến cuối cùng, kết quả vẫn là một con số không. Những lần thử thai âm tính khiến con dâu tôi thất vọng, rồi dần dần, cô ấy chẳng còn sức để cười, để nói chuyện nữa. Mỗi lần như vậy, tôi lại cảm thấy nỗi buồn như chực vỡ òa trong lòng.
Bắt đầu từ lúc đó, tôi đã quyết định không thể ngồi yên và chờ đợi. Tôi bắt đầu tìm kiếm mọi thông tin có thể về vấn đề hiếm muộn. Có lần tôi ngồi đọc sách, lướt web, và thậm chí tham gia các nhóm chia sẻ kinh nghiệ Bơm IUI m của những người từng đối mặt với tình trạng tương tự. Sau một thời gian, tôi phát hiện ra một khái niệm mà trước đó tôi chưa từng nghe qua: IUI, hay còn gọi là thụ tinh nhân tạo. Thật sự tôi không biết nhiều về nó, nhưng tôi nhận thấy đó là một lựa chọn đáng để thử.
Một buổi tối, sau khi tìm hiểu kỹ về các cơ sở hỗ trợ sinh sản, tôi đã đưa con trai và con dâu đến Bệnh viện Hỗ trợ Sinh sản và Nam học Sài Gòn. Đến đó, tôi cảm nhận được một không khí khác biệt so với những gì tôi hình dung trước đây. Mọi thứ ở đây rất chuyên nghiệp, nhưng lại rất gần gũi và dễ chịu. Tôi cảm nhận được sự tận tâm từ đội ngũ bác sĩ và nhân viên y tế. Họ không chỉ là những người giỏi về chuyên môn mà còn thực sự hiểu cảm giác của những cặp đôi hiếm muộn. Điều đó làm tôi cảm thấy yên tâm phần nào.
Con trai và con dâu tôi gặp bác sĩ điều trị, người đã chỉ cho họ từng bước chi tiết và nhẹ nhàng hướng dẫn cách thức để thực hiện phương pháp IUI. Tôi không hiểu rõ hết về quy trình, nhưng có thể thấy rằng sự kết hợp giữa y học hiện đại và một chút kỳ vọng của con người đã khiến họ cảm thấy tự tin hơn rất nhiều. Những ngày sau đó, con trai tôi, Hùng, luôn đi bên cạnh con dâu, ân cần chăm sóc và an ủi. Chính sự quan tâm và tinh thần lạc quan đó giúp Thu Hà tìm lại niềm tin.
Ba ngày sau khi thực hiện IUI, tôi thấy con dâu có vẻ lo lắng hơn bình thường. Họ đã quyết định thử thai để xem liệu có sự thay đổi nào không. Tôi biết đó là một thời gian đầy căng thẳng với cả gia đình, nhưng cũng là lúc hy vọng trỗXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Chủ đề cùng chuyên mục