doantribinh
Active member
- Tham gia ngày
- 29/7/24
- Bài viết
- 8,133
- Reaction score
- 1
- Điểm
- 38
Bệnh viện nam học **Sau IUI 12 Ngày Ra Máu: Một Chuyến Hành Trình Đầy Hy Vọng**
Mới hôm qua thôi, tôi còn ngồi bên bàn trà, nhìn con trai và con dâu mình ngồi cùng nhau trong im lặng. Cái im lặng ấy không phải là sự yên bình, mà là nỗi lo âu, những nỗi buồn không thể thốt thành lời. Hơn ba năm rồi, họ đã không thể có con. Những cuộc hẹn với bác sĩ, những xét nghiệm, thuốc men, và những lần thất vọng. Mỗi lần tôi nhìn con trai, thấy cậu ấy dặn lòng không được yếu đuối trước vợ, nhưng ánh mắt ấy chẳng thể giấu nổi sự mệt mỏi, như có cả thế giới đang đè nặng lên vai.
Tôi đã chứng kiến sự cố gắng của họ, đã cảm nhận được những đêm dài thức trắng của con dâu mình, lo âu về mỗi tháng trôi qua mà vẫn chưa có dấu hiệu gì. Nhưng rồi, tình yêu và hy vọng vẫn không buông tha, và chúng tôi đã cùng nhau bước qua từng thử thách, một lần nữa tìm lại những tia sáng le lói.
Một buổi chiều, con trai tôi gõ cửa phòng tôi, gương mặt rạng ngời với hy vọng. Cậu nói: “Mẹ, con và Thanh đã quyết định sẽ thử IUI.” Tôi hiểu ngay rằng họ đã đến một ngã rẽ, một quyết định quan trọng sau bao lần thất bại. Và thật sự, tôi cũng không thể không cảm động khi thấy con dâu tôi, Thanh, mỉm cười nhẹ nhàng, như thể đã chuẩn bị tinh thần cho những điều tốt đẹp hơn.
Thế nhưng, một chuyện không may đã xảy ra sau đó, khi Thanh ra máu s IUI au 12 ngày làm IUI. Cả nhà đều lo lắng. Tôi nhớ lúc ấy, trong đầu mình chỉ có một câu hỏi duy nhất: "Liệu điều này có phải là dấu hiệu của sự thất bại?" Nỗi lo này cứ lớn dần trong lòng tôi, mặc dù tôi đã cố gắng che giấu. Cả gia đình, ai nấy đều im lặng, dõi theo từng chuyển động của Thanh.
Cảm giác đầu tiên của tôi là sự bối rối. Đã bao lần tôi nghĩ, tôi sẽ là người đứng vững, là người mẹ, người bà luôn an ủi, nhưng lúc này, tôi lại thấy mình như một người mẹ nhỏ bé. Liệu đây có phải là sự kết thúc cho một hành trình đầy gian truân, hay chỉ là một thử thách nữa mà con tôi phải vượt qua? Tôi nhớ lại những lời bác sĩ ở Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn đã nói, rằng IUI có thể thành công hoặc thất bại, nhưng không phải lúc nào cũng rõ ràng ngay từ đầu.
Tôi quyết định, thay vì lo sợ, hãy cùng con trai và con dâu mình đến bệnh viện để kiểm tra kỹ càng. Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn là nơi mà tôi đã được nghe nhiều lời khuyên từ bạn bè, nơi họ đã giúp đỡ những cặp vợ chồng hiếm muộn giống như con trai con dâu tôi. Tôi luôn tin rằng khi đối diện với thử thách, việc tìm đến các chuyên gia y tế với kiến thức và lòng tận tâm sẽ là sự lựa chọn đúng đắn.
Và rồi, chúng tôi đến gặp bác sĩ. Những lo lắng của tôi bắt đầu dịu xuống khi bác sĩ giải thích rằng việc ra máu sau IUI có thể là một dấu hiệu của việc cơ thể đang phản ứng với quá trình thụ tinh. Không phải lúc nào điều đó cũng đồng nghĩa với việc thất bại. Bác sĩ giải thích thêm rằng việc kiểm tra sẽ giúXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Mới hôm qua thôi, tôi còn ngồi bên bàn trà, nhìn con trai và con dâu mình ngồi cùng nhau trong im lặng. Cái im lặng ấy không phải là sự yên bình, mà là nỗi lo âu, những nỗi buồn không thể thốt thành lời. Hơn ba năm rồi, họ đã không thể có con. Những cuộc hẹn với bác sĩ, những xét nghiệm, thuốc men, và những lần thất vọng. Mỗi lần tôi nhìn con trai, thấy cậu ấy dặn lòng không được yếu đuối trước vợ, nhưng ánh mắt ấy chẳng thể giấu nổi sự mệt mỏi, như có cả thế giới đang đè nặng lên vai.
Tôi đã chứng kiến sự cố gắng của họ, đã cảm nhận được những đêm dài thức trắng của con dâu mình, lo âu về mỗi tháng trôi qua mà vẫn chưa có dấu hiệu gì. Nhưng rồi, tình yêu và hy vọng vẫn không buông tha, và chúng tôi đã cùng nhau bước qua từng thử thách, một lần nữa tìm lại những tia sáng le lói.
Một buổi chiều, con trai tôi gõ cửa phòng tôi, gương mặt rạng ngời với hy vọng. Cậu nói: “Mẹ, con và Thanh đã quyết định sẽ thử IUI.” Tôi hiểu ngay rằng họ đã đến một ngã rẽ, một quyết định quan trọng sau bao lần thất bại. Và thật sự, tôi cũng không thể không cảm động khi thấy con dâu tôi, Thanh, mỉm cười nhẹ nhàng, như thể đã chuẩn bị tinh thần cho những điều tốt đẹp hơn.
Thế nhưng, một chuyện không may đã xảy ra sau đó, khi Thanh ra máu s IUI au 12 ngày làm IUI. Cả nhà đều lo lắng. Tôi nhớ lúc ấy, trong đầu mình chỉ có một câu hỏi duy nhất: "Liệu điều này có phải là dấu hiệu của sự thất bại?" Nỗi lo này cứ lớn dần trong lòng tôi, mặc dù tôi đã cố gắng che giấu. Cả gia đình, ai nấy đều im lặng, dõi theo từng chuyển động của Thanh.
Cảm giác đầu tiên của tôi là sự bối rối. Đã bao lần tôi nghĩ, tôi sẽ là người đứng vững, là người mẹ, người bà luôn an ủi, nhưng lúc này, tôi lại thấy mình như một người mẹ nhỏ bé. Liệu đây có phải là sự kết thúc cho một hành trình đầy gian truân, hay chỉ là một thử thách nữa mà con tôi phải vượt qua? Tôi nhớ lại những lời bác sĩ ở Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn đã nói, rằng IUI có thể thành công hoặc thất bại, nhưng không phải lúc nào cũng rõ ràng ngay từ đầu.
Tôi quyết định, thay vì lo sợ, hãy cùng con trai và con dâu mình đến bệnh viện để kiểm tra kỹ càng. Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn là nơi mà tôi đã được nghe nhiều lời khuyên từ bạn bè, nơi họ đã giúp đỡ những cặp vợ chồng hiếm muộn giống như con trai con dâu tôi. Tôi luôn tin rằng khi đối diện với thử thách, việc tìm đến các chuyên gia y tế với kiến thức và lòng tận tâm sẽ là sự lựa chọn đúng đắn.
Và rồi, chúng tôi đến gặp bác sĩ. Những lo lắng của tôi bắt đầu dịu xuống khi bác sĩ giải thích rằng việc ra máu sau IUI có thể là một dấu hiệu của việc cơ thể đang phản ứng với quá trình thụ tinh. Không phải lúc nào điều đó cũng đồng nghĩa với việc thất bại. Bác sĩ giải thích thêm rằng việc kiểm tra sẽ giúXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Chủ đề cùng chuyên mục