doantribinh
Active member
- Tham gia ngày
- 29/7/24
- Bài viết
- 8,352
- Reaction score
- 1
- Điểm
- 38
Bệnh viện nam học **Sau Khi Bơm IUI Bị Đau Lưng – Những Cảm Xúc Chưa Bao Giờ Từng Nói**
Chuyện của con trai và con dâu tôi, bắt đầu từ những ngày đầu của cuộc sống hôn nhân. Lấy nhau gần 5 năm, niềm vui chưa đến trọn vẹn vì họ đã phải đối mặt với vấn đề hiếm muộn. Tôi thấy họ lặng lẽ sống trong nỗi lo âu, tự trách bản thân mình mà không dám chia sẻ với ai. Con trai tôi, một người đàn ông trầm tính, luôn cố gắng thể hiện sự mạnh mẽ, nhưng những đêm muộn, tôi biết trong lòng cậu ấy cũng đầy nỗi đau, bởi làm sao có thể không buồn khi nhìn thấy vợ mình luôn mong ngóng, thấp thỏm.
Con dâu tôi, từ khi biết mình không thể có con một cách tự nhiên, mặt mày hốc hác, đôi mắt thấm đẫm nỗi buồn. Tôi là mẹ, nên tôi hiểu, chỉ cần một lần nhìn vào đôi mắt ấy, là tôi thấy sự thất vọng và sợ hãi dần ăn mòn tâm hồn cô ấy. Nhưng tôi cũng không phải là người dễ dàng buông tay. Tôi đã dõi theo từng bước đi của hai con, và đã không ngừng tìm kiếm những phương pháp để họ có thể có con, dù hy vọng mong manh.
Chính trong lúc đau đáu đó, tôi đã tìm đến Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Đọc về nơi đó, tôi cảm nhận được sự ân cần, chu đáo của đội ngũ bác sĩ và chuyên gia. Đây không phải là nơi chỉ đơn giản giúp những gia đình hiếm muộn có con, mà là nơi thấu hiểu và đồng hành cùng những người mẹ như tôi, với t IUI ừng bước đi của hành trình đầy khó khăn này. Từ khi đưa con trai và con dâu đến, tôi đã thấy họ tìm lại được hy vọng. Mặc dù tình trạng của họ không phải đơn giản, nhưng với sự kiên trì, tôi tin rằng họ có thể vượt qua được.
Ngày mà con dâu tôi thực hiện bơm IUI, cảm xúc của tôi thật khó tả. Đó là một buổi sáng, khi tôi đưa họ đến bệnh viện, trong lòng tôi có một niềm tin nhẹ nhàng, nhưng cũng đầy nỗi lo âu. Sau khi bơm, bác sĩ có dặn dò rằng sẽ có những triệu chứng bất thường, trong đó có đau lưng. Khi con dâu tôi bắt đầu cảm thấy đau lưng sau thủ thuật, tôi cũng cảm nhận nỗi lo ấy dâng lên trong lòng. Đau lưng là triệu chứng thường gặp, nhưng nhìn thấy con dâu mình đau đớn, tôi cũng không thể không cảm thấy xót xa.
Chúng tôi vẫn đợi và hy vọng rằng đó là những dấu hiệu tích cực, là tín hiệu cho một hành trình mới. Mặc dù có lúc con dâu tôi cảm thấy lo lắng, mệt mỏi, tôi biết đó là phần của quá trình. Tôi đã cố gắng động viên và an ủi con. Tôi bảo cô ấy rằng: "Cái gì cũng cần thời gian, con à. Đau một chút nhưng nếu nó đưa con đến được với niềm hạnh phúc, thì đó là điều xứng đáng."
Những ngày tiếp theo là những giờ phút hồi hộp, khi con dâu tôi vừa phải đối mặt với cơn đau lưng, vừa phải chịu đựng cảm giác bất an. Nhưng rồi, đó là cách cơ thể phản ứng sau khi thực hiện thủ thuật. Con dâu tôi đã nghỉ ngơi, uống nước đủ và tuân thủ theo hướng dẫn của bác sĩ. Tôi không thể không nghĩ đến sự nhiệt tình và tận tâm của đội ngũ bác sĩ tại Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học SàiXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Chuyện của con trai và con dâu tôi, bắt đầu từ những ngày đầu của cuộc sống hôn nhân. Lấy nhau gần 5 năm, niềm vui chưa đến trọn vẹn vì họ đã phải đối mặt với vấn đề hiếm muộn. Tôi thấy họ lặng lẽ sống trong nỗi lo âu, tự trách bản thân mình mà không dám chia sẻ với ai. Con trai tôi, một người đàn ông trầm tính, luôn cố gắng thể hiện sự mạnh mẽ, nhưng những đêm muộn, tôi biết trong lòng cậu ấy cũng đầy nỗi đau, bởi làm sao có thể không buồn khi nhìn thấy vợ mình luôn mong ngóng, thấp thỏm.
Con dâu tôi, từ khi biết mình không thể có con một cách tự nhiên, mặt mày hốc hác, đôi mắt thấm đẫm nỗi buồn. Tôi là mẹ, nên tôi hiểu, chỉ cần một lần nhìn vào đôi mắt ấy, là tôi thấy sự thất vọng và sợ hãi dần ăn mòn tâm hồn cô ấy. Nhưng tôi cũng không phải là người dễ dàng buông tay. Tôi đã dõi theo từng bước đi của hai con, và đã không ngừng tìm kiếm những phương pháp để họ có thể có con, dù hy vọng mong manh.
Chính trong lúc đau đáu đó, tôi đã tìm đến Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học Sài Gòn. Đọc về nơi đó, tôi cảm nhận được sự ân cần, chu đáo của đội ngũ bác sĩ và chuyên gia. Đây không phải là nơi chỉ đơn giản giúp những gia đình hiếm muộn có con, mà là nơi thấu hiểu và đồng hành cùng những người mẹ như tôi, với t IUI ừng bước đi của hành trình đầy khó khăn này. Từ khi đưa con trai và con dâu đến, tôi đã thấy họ tìm lại được hy vọng. Mặc dù tình trạng của họ không phải đơn giản, nhưng với sự kiên trì, tôi tin rằng họ có thể vượt qua được.
Ngày mà con dâu tôi thực hiện bơm IUI, cảm xúc của tôi thật khó tả. Đó là một buổi sáng, khi tôi đưa họ đến bệnh viện, trong lòng tôi có một niềm tin nhẹ nhàng, nhưng cũng đầy nỗi lo âu. Sau khi bơm, bác sĩ có dặn dò rằng sẽ có những triệu chứng bất thường, trong đó có đau lưng. Khi con dâu tôi bắt đầu cảm thấy đau lưng sau thủ thuật, tôi cũng cảm nhận nỗi lo ấy dâng lên trong lòng. Đau lưng là triệu chứng thường gặp, nhưng nhìn thấy con dâu mình đau đớn, tôi cũng không thể không cảm thấy xót xa.
Chúng tôi vẫn đợi và hy vọng rằng đó là những dấu hiệu tích cực, là tín hiệu cho một hành trình mới. Mặc dù có lúc con dâu tôi cảm thấy lo lắng, mệt mỏi, tôi biết đó là phần của quá trình. Tôi đã cố gắng động viên và an ủi con. Tôi bảo cô ấy rằng: "Cái gì cũng cần thời gian, con à. Đau một chút nhưng nếu nó đưa con đến được với niềm hạnh phúc, thì đó là điều xứng đáng."
Những ngày tiếp theo là những giờ phút hồi hộp, khi con dâu tôi vừa phải đối mặt với cơn đau lưng, vừa phải chịu đựng cảm giác bất an. Nhưng rồi, đó là cách cơ thể phản ứng sau khi thực hiện thủ thuật. Con dâu tôi đã nghỉ ngơi, uống nước đủ và tuân thủ theo hướng dẫn của bác sĩ. Tôi không thể không nghĩ đến sự nhiệt tình và tận tâm của đội ngũ bác sĩ tại Bệnh Viện Hỗ Trợ Sinh Sản và Nam Học SàiXEM CHI TIẾT BÀI VIẾT TẠI ĐÂY:
Chủ đề cùng chuyên mục